Yêu nhau đã gần 3 năm nhưng Hà không khi nào cho Hưng đi quá giới hạn. Lúc nào hai người đi chơi với nhau Hà cũng tìm cách né tránh những đòi hỏi của Hưng và tìm thú vui vào những trò chơi của trẻ con, làm Hưng quên đi chuyện trai gái. Nhiều lần như thế, Hưng cũng biết ý và cho rằng, người yêu mình ý nhị và biết giữ gìn. Anh rất yên tâm vì điều đó.
Hưng yêu Hà say đắm và càng yêu hơn khi biết người yêu mình là một cô gái ngoan hiền, chịu thương chịu khó. Hai người quyết định đi đến hôn nhân để chính thức thuộc về nhau và vì Hưng rất muốn Hà là vợ của mình, được là người đầu tiên khám phá cái trinh nguyên của Hà.
Dù cũng thuộc hàng chơi bời nhưng Hưng lại đòi hỏi người yêu mình phải còn trong trắng và nhất là với Hà thì anh lại càng quan tâm đến điều đó. Thái độ của Hà đã cho thấy, cô hoàn toàn là một cô gái ngoan ngoãn , Hưng tin là vậy.
Ngày hai bên gia đình nói chuyện người lớn, Hưng nằng nặc đòi Hà hiến dâng cho anh, chỉ mong hai người sớm có con và như thế, đến khi cưới về, cả hai sẽ nhanh chóng sinh cho cha mẹ một cu tí. Nhưng Hà vẫn không chịu dù rằng cô rất yêu Hưng. Biết người yêu mình là người phóng khoáng nhưng lại gia trưởng nên cô rất lo lắng một ngày nào đó khi cô là vợ anh, anh sẽ không còn yêu cô như xưa nữa. Hơn nữa, dù yêu nhau mấy năm nay nhưng lúc nào Hà cũng nghi ngờ sự chân thành mà Hưng dành cho cô. Liệu rằng anh có vì ham vui mà mải mê với mấy cô gái bên ngoài, anh có yêu cô thật lòng không hay chỉ vì cô là một cô gái xinh đẹp, trong sáng lại biết giới hạn nên anh muốn lấy làm vợ?
Hưng bước vào phòng thì thấy Hà khóc lóc. Anh không hiểu lý do tại sao nên đến gần bên cô mà an ủi. Được người yêu vỗ về, Hà thủ thỉ chia sẻ: “Em xin lỗi anh, thật ra em không còn trong trắng. Em không muốn đi quá giới hạn với anh cũng chỉ là lo lắng một ngày nào đó anh sẽ không yêu em nữa. Em đã bị lừa vì một lần trót dại. Em tin rằng anh yêu em nên chuyện đó cũng không có gì quan trọng phải không anh? Bao nhiêu năm nay, em biết anh yêu em nên em đã không chơi bời,không qua lại với ai cũng chỉ vì anh. Anh có thông cảm và hiểu cho em không?’.
Chẳng suy nghĩ được hai giây, Hưng đứng phắt dậy, chỉ tay vào mặt Hà mà rằng: “Cô là kẻ bỉ ổi. Vậy mà bao lâu nay cô lừa dối tôi, làm như mình danh giá lắm! Cô đã ‘cho’ thằng nào? Sao cô không nói từ sớm, cô định lừa tôi để tôi lấy một đứa hư hỏng như cô về làm vợ ạ? Cô đừng mơ nhé”! Rồi Hưng bước chân ra đi không ngoái đầu nhìn lại. Hà khóc đau đớn. Cô đã không nhầm khi cho rằng, Hưng không thật lòng sống vì cô. Anh gia trưởng, ích kỉ và ghê gớm. Nếu lấy Hưng làm chồng Hà sẽ khổ cả đời dù rằng cô biết mình rất yêu anh!
Bao lâu nay, Hà đã hi sinh thân mình, sống danh giá vì Hưng nhưng anh lại không nhận ra điều đó. Cô chỉ thử lòng anh, nhưng anh lại không hỏi han, không rõ ngọn ngành đã buông lời xúc phạm vợ chưa cưới của mình không thương tiếc. Hà đã chờ đợi ngày anh quay lại xin lỗi và hỏi han cô nhưng chờ mãi không thấy và cô đã quyết định…
Hủy hôn, đó là quyết định cuối cùng của Hà sau tất cả những gì đã xảy ra. Dù rằng sau đó Hưng cũng có nói lời xin lỗi khi biết tất cả chỉ là màn kịch để thử lòng anh nhưng cô không chấp nhận và cũng không hi vọng có thể sống cả đời với người đàn ông vũ phu, độc đoán ấy. Hà từ bỏ Hưng, lòng đau như cắt nhưng cô phải cố gắng gượng dậy.
Thà đau một lần còn hơn cả đời phải sống trong nhục nhã…
(sưu tầm)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét