Cậu hỏi tớ mùa đông thì làm gì có cầu vồng. Có chứ, cậu hãy vượt qua cơn giông này, tớ sẽ chỉ cho cậu thấy.
Cầu vồng mùa đông
Viết cho cậu – cô gái đã khóc ngày hôm nay, có thể sẽ lại nức nở vào ngày mai và những ngày sau nữa… Ừ thì cậu cứ khóc đi, khóc cho những dối trá cậu đã phải chịu, cho cái vòng luẩn quẩn khiến cậu không hể thoát ra bởi cậu quá nhu mì, khóc cho hết những buồn bực, cho nỗi đau trôi chảy ra ngoài.
Tớ nên nói với cậu những mớ lý thuyết về một kẻ bội bạc không xứng đáng với tình cảm của cậu nữa thì cậu tiếc làm gì. Nên khuyên cậu hãy bỏ đi mà vui sống, phải lạc quan vào. Nên mắng cho cậu một trận vì sao lại yếu đuối, mù quáng đến như thế. Hay nên nói: “Đời còn dài zai còn nhiều” ( í ẹ). Và rốt cuộc tớ chỉ có thể nói: “Ừ, khóc đi”. Và ngồi viết cho cậu thế này.
Bởi tớ biết khi tớ nói cái mớ lý thuyết ấy ra cậu sẽ lại (gân cổ lên) nói một kẻ lúc nào cũng mơ mộng, lạc quan, tưng tửng như tớ thì biết gì về nỗi đau, rằng tớ đã 7love (thất tình) bao giờ chưa mà hiểu cảm giác của cậu?
Này cô gái, ở cái tuổi này còn ai mơ mộng kiểu có bạch mã hoàng tử đến đánh thức công chúa bằng nụ hôn nữa đâu. Tớ cũng có hàng dài ngõ nhỏ trong một trái tim hỗn độn những cảm xúc, vào những ngày trở gió trái trời cũng đem ra sắp xếp lại ấy chứ. Có điều tớ không thù ghét những ngõ nhỏ hun hút nỗi buồn… cũng có khi tớ bao bọc sự mong manh, yếu đuối bằng một vẻ ngoài tưng tửng.
Cô gái ạ, khóc đi nhé. Nhưng tớ hy vọng cô gái chỉ khóc hết ngày hôm nay thôi. Người ta đã cứa nát trái tim của cậu thì sẽ không quay lại để băng bó đâu. Cậu phải tự làm lành vết thương ấy, cũng đừng hỏi tại sao, tại sao nữa. Niềm tin vỡ vụn lắm rồi cậu đừng nhặt nữa, chỉ khiến tay cậu thêm rớm máu mà thôi.
Cậu hãy coi như giờ phút cậu đi trên đường với tốc độ 75km/h trong nhạt nhòa nước mắt là đã trả hết nợ cho cuộc tình này rồi. Thế là đủ! Cũng may là mới chỉ bị các anh giao thông vẫy vẫy chứ nếu cậu có mệnh hệ gì thì những người yêu thương cậu sẽ thế nào? (Tớ thấy cậu điên quá. Hì hì)
Những gì của ngày hôm nay rồi sẽ trôi qua, sẽ rêu phong, sẽ lãng quên, nếu cậu có trót nhớ thì cứ để nó đến như một lối mòn, rồi sẽ quen thôi. Biết đâu có ngày ngoảnh mặt nhìn lại cậu sẽ lại mỉm cười trước nó. Cô gái ạ, mạnh mẽ đi qua cơn bão giông này nhé! Cậu hỏi tớ mùa đông thì làm gì có cầu vồng. Có chứ, cậu hãy vượt qua cơn giông này đi tớ sẽ chỉ cho cậu thấy. Tin tớ đi!
(By: HOACOI)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét